Liệu vừa nghe podcast của một chủ practice ở Anh nói về disengagement - tức là ngưng hợp tác khi khách hàng không phù hợp. Nghe xong, mình nhớ ngay đến câu của Daniel Priestley trong cuốn Oversubscribed:
“Saying no to someone who’s not right for the business creates the space for perfect clients to show up.”
Tạm dịch là: Việc từ chối những khách hàng không phù hợp sẽ tạo cơ hội cho những khách hàng lý tưởng thực sự xuất hiện.
Nó giống như việc dọn dẹp tủ quần áo: nếu cứ giữ lại những bộ đồ không vừa hoặc chưa bao giờ mặc, bạn sẽ chẳng còn chỗ cho những món thật sự yêu thích.
Đây là tư duy hoàn toàn khác với kiểu “khách nào cũng nhận để bán được hàng”. Nó nằm trong chiến lược “mình chọn khách”, tức là đặt tiêu chuẩn riêng, tập trung vào nhóm phù hợp nhất để mang lại trải nghiệm tốt nhất. Khi giới hạn khả năng phục vụ và dành nguồn lực cho những ai thực sự trân trọng giá trị mình mang lại, mình vừa giữ được danh tiếng, vừa nâng cao giá trị cảm nhận của khách hàng.
Có những khách hàng mà cách làm việc, giá trị và niềm tin của họ khớp với mình một cách tự nhiên. Mỗi buổi làm việc giống như trò chuyện với một người bạn lâu năm, công việc xong gọn gàng, cả hai đều hài lòng.
Nhưng cũng có những khách hàng, dù rất dễ thương, lại khác mình về nhịp làm việc hoặc kỳ vọng. Không ai sai cả, chỉ là… không cùng tần số. Và mình hiểu rằng dịch vụ của mình không thể phù hợp với tất cả.
Đôi khi, nói “không” chính là giúp khách hàng tìm được người hợp hơn, và cũng mở ra chỗ trống cho những người “cùng tần số” bước vào. Điều thú vị là những khách hàng phù hợp ấy thường giới thiệu thêm nhiều người giống họ. Và thế là vòng tròn phù hợp cứ lớn dần.
Với Liệu, chọn đúng người để làm việc cũng là chọn đúng năng lượng cho chính mình.